Một bài viết từ đầu năm 2 của mình (2019) dành cho các bạn học sinh mới biết kết quả xét tuyển đại học, trong group sinh viên FTU và các bạn học sinh quan tâm tới trường.
Xin chào các em, anh là Kiên, K57 chuyên ngành Luật Thương mại quốc tế. Chắc giờ này các em đều đã biết mình sẽ học chuyên ngành nào rồi phải không? Đối với những ai đỗ được chuyên ngành mà mình yêu thích thì xin chúc mừng nhé. Còn đối với những ai đã lỡ duyên, thì hi vọng những chia sẻ của anh có thể giúp ích được cho các em.
Giờ này năm ngoái cũng như các em, anh cũng đang trong cuộc chiến đăng kí chuyên ngành. Hồi đó anh đỗ NTH01, được 25,7 khối D07, không phải là quá cao nhưng cũng đủ tự tin để đỗ được KTĐN. Lên group K57 đọc post và cmt của mn, điều mà anh nhận ra ngay đó là: mọi người đều “sợ phải” học Luật. Vậy nhưng anh vẫn quyết định để Luật TMQT là nguyện vọng 1 với lí do: đó là ngành duy nhất mà anh biết vào trường anh sẽ được học gì và sau này sẽ làm gì. Đó ko phải là 1 quyết định dễ dàng, khi nhìn xung quanh thì tất cả mọi người đều xếp Luật ở cuối bảng, thậm chí nhiều người còn ko dám đăng kí NTH01 vì sợ phải học Luật. Rồi anh còn nhận được sự hoài nghi từ mọi người trong gia đình, khi cả mùa hè đó ngày nào bố và anh cũng trong 1 cuộc cãi nhau tay bo về việc tại sao lại không đăng kí KTĐN là nguyện vọng 1.
Nếu bây giờ được hỏi cuộc sống sau 1 năm ở khoa được coi là “đáng sợ nhất” FTU này như thế nào thì anh xin được trả lời là “tuyệt vời”. Anh hiểu hơn được rằng học luật không phải là học thuộc, mà là học lối tư duy. Anh được học giáo viên truyền cảm hứng đến mức mà mỗi ngày anh có thể dành từ 1-2h để đọc giáo trình Luật. Anh được trao cho những cơ hội và phần quà không thể giá trị hơn: là khối trưởng, là lớp trưởng, là học bổng học tập. Vì năm nhất bọn anh cũng chỉ học các môn đại cương như những khoa khác, nên anh có kha khá thời gian để làm điều mình muốn. Đi học nè: học graphic design, học MOS, học tiếng anh, học marketing,… Rồi đi làm thêm nựa (cũng có chút tự hào khi được khoe là mình đã làm barista ở 1 quán pub cạnh Hồ Tây được 6 tháng). Và sau bao nhiêu tháng ngày phiêu dạt nếm trải kha khá thứ trên đời, cuối cùng anh cũng đã tìm ra cho mình một mái nhà, nơi đã cho anh những cuộc video call đến 2h sáng với những người bạn từ cả ngoài Bắc và trong Nam chỉ để hát karaoke, nơi đã cho anh những người bạn từ Đức, hay Singapore, hay Tunisia,… mà sẵn sàng lặn lội ra tận sân bay đón lúc 1h sáng, nơi khiến tiếng anh của anh giỏi lên 1 cách tự nhiên vì ngày nào cũng phải đụng đến qua công việc, nơi khiến anh được bật khóc khi chứng kiến sự trưởng thành của những đứa em mà mình mới chỉ quen 1 tuần trước trong trại hè, rồi được chúng nó gọi là “bố”, và nơi khiến anh phải say “Wow” khi nhìn lại chặng đường 6 tháng qua của chính bản thân mình.
FTU là một nơi rất tuyệt vời đối với anh, vì dù anh đã bỏ lỡ nhiều cơ hội, nhưng vẫn luôn có rất nhiều cơ hội khác để cho anh nắm lấy. Thế nên nếu có ai nỡ trót “phải” học những chuyên ngành mà mình không muốn, thì cũng đừng có quá buồn, quá hụt hẫng mà ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của các em tại FTU. Điểm chuẩn đã có, danh sách đã lên, thứ duy nhất có thể thay đổi được đó là thái độ của các em, đối với ngành, đối với việc học hành, và đối với trường. Sau 1 năm học ở đây, anh vẫn cảm thấy vô cùng may mắn vì “Chỉ cần vào được Ngoại Thương thôi là đã tốt lắm rồi”. Hãy luôn giữ 1 thái độ tích cực và sẵn sàng nắm lấy những cơ hội đang ở trước mắt nhé.
Cho đến bây giờ anh vẫn chưa thể xác định được nghề nghiệp cho tương lai, nhưng anh có thể tự tin mà khẳng định rằng mình đang đi đúng hướng, ở đúng nơi cho phép anh khám phá nhiều điều về bản thân, và mặc dù cũng chưa giám khẳng định là mình đã thích Luật, nhưng cũng chưa bao giờ cảm thấy hối hận vì đã chọn Luật là NV1.