Thay đổi thì nhiều lắm. Tớ biết thêm một ít về Marketing về Sales, và cũng coi như là phân biệt được hai cái đó với nhau. Tớ nghĩ là tớ biết mình muốn theo ngành gì trong tương lai. Tớ gọi tên được những core value mà tớ cho là mình đang có. Tớ có thêm những mối quan hệ mới, những người anh chị, những người em, người bạn cùng chí hướng, vừa nhà quê vừa tham vọng. Tớ có kiểu tóc mới. Cơ mà cái tớ appreciate nhất có lẽ là thay đổi về mindset, về cách tớ suy nghĩ, nhìn nhận vấn đề.
Cái thứ nhất là tớ cảm thấy mình đang nhìn nhận mọi vấn đề với cái nhìn đa chiều hơn. Sự thay đổi này đã khiến tớ Redefine – tái định nghĩa lại mọi thứ trong cuộc sống của tớ. Đến nỗi mà bây giờ mỗi khi nói chuyện với ai đó về một vấn đề gì, câu hỏi đầu tiên xuất hiện trong đầu tớ đó là “định nghĩa của mọi người về nó là gì?”. Tớ tò mò muốn biết xem thế giới quan của người khác như thế nào. Sự thay đổi này cũng khiến tớ nhìn thấy một thứ tiêu cực cũng có thể là tích cực, hay ngược lại. Nếu ngày xưa đối với tớ, thất bại là thất bại, thì bây giờ tớ thấy thất bại cũng là một thành công đấy chứ, vì nó giúp tớ thấy tớ còn hạn chế ở đâu để có thể cố gắng hơn cho lần sau. Cảm thấy cuộc sống thật thú vị hi.
Hay là suy nghĩ về việc ở AIESEC, Exchange is not the only way to create Leadership in youth, là tớ đã cảm thấy really excited về những idea có thể khiến AIESEC thay đổi hoàn toàn trong 10 hay 20 năm nữa. Đến lúc đấy có khi không còn aiesec.org, không còn Exchange. Có thể lắm chứ.
Cái thứ hai mà vào AIESEC tớ mới có đó là Business mindset. Tớ nghĩ là tớ trở nên để ý đến các vấn đề liên quan đến kinh tế hơn, và muốn tìm hiểu về cách mà thế giới này vận hành. Nó thậm chí còn tạo ra một số thói quen nhỏ nhỏ, như việc khi đi siêu thị tớ sẽ soi xem mặt hàng này là của công ty nào sản xuất, hay hỏi mẹ tớ vì sao mẹ lại chọn Vim, rồi thuyết phục mẹ đổi sang mua một cái khác mà không phải là Vim, xong rồi cuối cùng mẹ vẫn mua 2 chai Vim bé.
Cái thứ ba mà vào AIESEC tớ cũng mới có đó là be consious và mindful hơn về mọi thứ mà mình đang làm. Bây giờ dù có đang làm bất cứ cái gì, từ task của AIESEC, đến việc kho cá hay chặt gà, tớ đều nghĩ xem tại sao mình lại làm cái này, mình đã làm tốt ở điểm nào, có cách nào để cải thiện tốt hơn cho lần sau. Hay là việc mỗi lần tớ viết xong một cái gì đó như thế này là tớ sẽ lại đọc đi đọc lại nhiều lần để xem mình đã ứng dụng được những gì trong những quyển sách mà tớ đang đọc dở, rồi liệt kê nó ra, rồi ngồi cười vì nghĩ là mình cũng ổn đấy chứ.
Cái cuối cùng là nhận ra rằng có quá trời thứ để mà học, rằng tớ có ở lại AIESEC cả đời thì cũng không hết space để cho tớ grow. Ở Ngoại thương có 12k sinh viên cơ mà, thì so với con số Exchange nhỏ bé mà chúng tớ tạo ra thì cũng còn thấy đường dài lắm. Nhận ra là mình Passion for growth và muốn dành cả đời để đi học.
Tớ là Kiên. Tớ 19 tuổi. Tớ là INFJ-T. Top strength của tớ là Believer theo 1 trang nào đó. Tớ thích HR. Tớ đang là Local Chapter Vice President of outgoing Global Entrepreneur tại AIESEC in Vietnam. Tớ đã là AIESECer được 412 ngày. Và tớ sẵn sàng để AIESEC thay đổi tớ thêm một thời gian dài dài dài nữa.
P/s: Ảnh chụp 4 tháng trước tại #zoodeeschool. Ảnh thì không thay đổi nhưng sự thay đổi của tớ trong 4 tháng vừa qua thì thật đáng để say “Wow”.